Ta có còn nhớ nhau qua những mùa thương nhớ, hay chỉ như những toa tàu chạy lướt qua nhau. Nỗi nhớ chợt lóe rồi chìm nghỉm. Những sắc màu dù có nhìn lại cũng chẳng thể rõ nét. Cảm xúc ấy như cảnh cành khô đông cứng trong gió lạnh mùa đông. Gương mặt đó giờ trở nên xa lạ.